Pages

Con mắt thứ ba: Xuyên Vân Kiếm Pháp 9

Có một không hai - có hai chết liền ...

Tập 9: Tầm quan trọng của Vi Diệu Pháp trong Thiền Định 

Ðoàn bảo tiêu tiến sâu vào vùng rừng núi mịt mù. Trước mặt họ là thác nước hùng vĩ từ trên núi cao đổ xuống ầm ầm, những hạt nước li ti văng tung tóe trắng xóa. Rừng cây nhiều màu lá, chim muông ríu rít chuyền cành, nắng vàng rực rỡ. Tất cả hòa vào nhau như một bức tranh sống động. Tiếng nước róc rách bên khe núi, tiếng chim, tiếng gió tạo thành một bản giao hưởng của thiên nhiên.

- Tam Tiểu Thư: Ông Tổng Quản ơi, có lần nào đó, tôi nghe chốn giang hồ đồn rằng: Đọc "Chú" có thể giúp mở Con Mắt Thứ Ba đó ông. Điều đó thực hư ra sao vậy ông?

- Ông Tổng Quản: Theo những thông tin của cuốn Tạp Thư, thì ngoài Kỹ Thuật Thiền Định, người ta chưa phát hiện ra được những Kỹ Thuật tập luyện khác, thí dụ như: Tụng kinh, đọc Chú, Niệm Danh Hiệu của một Vị nào đó … có khả năng mở được Đệ Tam Nhãn. Trên thế giới, không ai dám khẳng định, mình có đầy đủ thông tin về vấn đề này.

Riêng ở Việt Nam, cách đây đã khá lâu, người ta đồn có một số vị mở được Huệ Nhãn (nói theo từ ngữ miền Nam). Có một mẫu số chung đáng để ý là tất cả các vị này đều tu Thiền Định. Tuy các Trường phái Thiền có khác nhau, nhưng cũng chỉ là tu
Thiền Định. Cuốn Tạp Thư khẳng định như thế đó Cô. Ở Ðại Ninh, Lâm Ðồng có Vị, người ta gọi là thầy TT. Ở vùng Long Thành Bà Rịa có thầy TS, ở Sài Gòn có ông 6L … Ngoài ra còn có những vị khác nữa, họ thường sống ẩn cư, họ sống vài ba người, rất ít gặp ai, hiện tại những vị này đã mất cả rồi.

- Tam Tiểu Thư: Tiếc quá ông Tổng Quản ạ! Nếu họ còn sống, tôi cũng muốn đến thăm họ. Biết đâu ở vùng rừng núi như thế này, cũng có Vị ẩn cư thì sao.
- Ông Tổng Quản: Cũng có thể như vậy lắm chứ. Mà này Tam Tiểu Thư, cô nên nhớ lại những bài viết trước. Cô cần phải biết cách phân biệt những hiện tượng tương tự như Đệ Tam Nhãn và
Đệ Tam Nhãn thực sự. Ai đó có thể biết được Quá Khứ Vị Lai, chưa có nghĩa là họ có Đệ Tam Nhãn.

Ðan cử một trường hợp để Cô nghe nhé: Có một vị ở Ðà Lạt, ông ta nổi tiếng trong nhiều chục năm, về một số khả năng sau đây. Khách đến nhờ vả ông đầy nhà, ông vui thì tiếp, buồn thì ông đuổi người ta về. Đặc biệt nhất ông ghét phụ nữ hút thuốc lá (lúc này người ta còn hút thuốc là khá phổ thông, do đó việc hút thuốc lá không phải là lạ). Khi khách bước vào ông hỏi tên người đó là gì, thí dụ tên là Uyên, thì ông đã viết chữ U vào lòng bàn tay trước khi người đó trả lời, sau đó ông mở bàn tay ra và hỏi có đúng không. Gần như không bao giờ sai cả. Ông có khả năng nói về hai vấn đề, một là mất mát tài sản của cải, hai là liên quan đến chuyện gia đạo, vợ lớn vợ bé ... Ông có thể mô tả chính xác một căn nhà khách đang ở quận 1 tại Sài Gòn, kể cả chuyện cô đang làm việc gì ở đâu. Đặc biệt nhất là những câu chuyện gia đạo phức tạp rắc rối, cũng như các chuyên án về mất mát tài sản. Ngoài khả năng của hai việc này ra, thì ông bất lực trong việc tiên đoán về tương lai.

- Tam Tiểu Thư: À! Cái này tôi cũng thắc mắc lắm. Tôi nghĩ ai mà biết được chuyện Quá khứ, Hiện tại, thì cũng có khả năng biết về Tương lai mới đúng chứ, phải không ông Tổng quản?
- Tổng Quản: Theo quan điểm của người tu Thiền Định, thì họ có thể giải thích hiện tượng nói trên một cách dễ dàng. Chính người tu Thiền, cũng có người có khả năng như thế. Thậm chí là những người bình thường không tu Thiền gì cả, mà cụ thể người bình dân gọi Đồng Cô, Bóng Cậu … cũng có thể có khả năng này. Đây là hiện tượng gọi nôm na là Linh hồn hay Vong linh của người chết hay Thực Thể nào đó chưa xác định được, mách bảo cho các Đối tượng nói trên, có khả năng thấy biết ngoài tầm thị giác bình thường, bất chấp không gian thời gian. Họ thường cung cấp các thông tin này bằng lời nói. Barbara Ann Brennan cũng có kể như vậy trong tác phẩm “Bàn Tay Ánh Sáng”. 


Nếu tĩnh tâm, và có những yếu tố tương ưng nào đó, thì một Thực Thể bất kỳ, không rõ nguồn gốc, tạo ra âm thanh bên tai. Đầu tiên như tiếng rù rì nho nhỏ, kế tiếp tiếng nói này càng ngày càng rõ hơn, sau đó thành những thông tin ngắn đứt đoạn. Lâu ngày người muốn nghe và người nói, dần dà quen cách giao tiếp này, giống như người ta lập được một cầu thông tin. Trường hợp hình ảnh cũng vậy, từ những hình ảnh đơn sơ, cho đến một cuốn phim ngắn … Việc này nếu xảy ra thường xuyên, thì người nhận được thông tin, cũng phải trả giá thuê bao giống như thuê bao internet hay ti vi hữu tuyến. Ðẳng cấp hơn nữa, Thực Thể nói trên đưa ra cách chữa bệnh, và chỉ với vài động tác đơn giản là khỏi bệnh. Trước mắt người đời, vị này trở thành con người đặc biệt … Tất nhiên sự việc này cũng không thoát ra khỏi định luật Nhân Quả, không thoát ra khỏi nguyên lý Bảo Toàn Năng Lượng. Tự nhiên không thể khỏi bệnh được, cũng như trên đời không có cái máy vĩnh cửu, vì nó vi phạm quy luật của Thế giới Khách quan Tự nhiên.

Định luật trời đất là có "Vay" thì có "Trả". Mãi đến hôm nay, cũng chưa có nhà Khoa học nào viết ra được những ký hiệu, những phương trình khắc nghiệt về Định luật này, những món nợ nần vay mượn mà con người không hiểu rõ phải trả giá. Vay một Trả mười là như vậy đó. Nôm na thì người ta gọi đó là những người bị "mượn xác" hay bị "nhập". Họ sinh hoạt không bình thường. Trong lúc bị nhập (in full Action), họ ăn uống một số lượng đồ ăn nhiều không thể tưởng tượng nổi. Ðiều rất lạ, sau khi họ trở lại tình trạng bình thường, họ vẫn bị đói! Tam Tiểu Thư nghĩ xem, ăn nhiều vậy mà họ vẫn không bị bội thực. Số lượng đồ ăn vừa ăn xong cách đây ít phút làm sao mà có thể chuyển hóa kịp. Những người này không phải là một ảo thuật gia đâu. Họ có thể chỉ là một phụ nữ miền quê khá đơn sơ. Cách ứng xử của những người này không bình thường. Thân thể bạc nhược, rất hay bệnh hoạn. Càng lớn tuổi càng đau rất nặng mà không rõ nguyên nhân. Tính khí rất bất thường, có gia đình, ngủ ban ngày, đêm đến mới bắt đầu thức giấc, ăn uống, vệ sinh, làm việc, sắp sáng lại ngủ. Họ vui buồn không thể đoán trước, đang thân thiết bỗng dưng trở nên lạt lẽo, con người họ vật vờ, có lẽ đó chính là cái giá của việc sử dụng tha lực.

Người tu Thiền Định thì lại hoàn toàn khác. Dù Trường phái nào, như ở Tây Tạng chẳng kể mũ đỏ hay mũ vàng, họ đều phải tôn trọng kỷ luật bản thân, thanh quy giữ Giới, chăm chỉ Tham Thiền Nhập Định, vì ai cũng biết chính Chánh Định đã sanh ra Huệ. Nói một cách khác, Huệ hay Tuệ là hệ quả của Định lực do chính mình tạo ra. Với tài liệu Vi Diệu Pháp làm nền móng cho cơ sở Kỹ thuật, người ta hoàn toàn có khả năng chứng minh được vấn đề này một cách dễ dàng. Ai cũng có thể hiểu được nếu có một lương tri lành mạnh. Trong những bài tới, với đề tài mà chúng ta đang tìm hiểu về Con Mắt Thứ Ba, sẽ được triển khai, Khảo cứu một cách nghiêm túc trên tinh thần Kỹ thuật của Vi Diệu Pháp.

- Tam Tiểu Thư: Tôi không ngờ vấn đề
Con Mắt Thứ Ba lại rắc rối như vậy. Cách phân biệt cũng rất khó thật. Tôi nghĩ chẳng phải mình tôi, mà các quý độc giả có ý định tập luyện cũng đâm ra lo lắng khi nghe ông nói như thế.
- Ông Tổng Quản: Tam Tiểu Thư ạ! Có một công thức vô cùng đơn giản, cô còn nhớ không? Dân gian thường nói: “Ðạo đức trọng, quỷ thần kinh”. Người tu Trì giới kiên cố, đó là công thức bất tử “Giới, Định, Huệ”. Việc này hoàn toàn có thể trị được bệnh ma nhập, Ngũ Ấm Ma. Bảo đảm với cô rằng công thức này là loại thuốc trụ sinh có phổ rộng, đến nay vẫn chưa lờn thuốc … Ma nào cũng trị được, hung thần ác quỷ đều phải lánh xa. Cô cứ tin tôi đi. Nếu tu Thiền Định mà giữ gìn kỷ luật bản thân, chịu khó Tham Thiền Nhập Định, thì việc mở
Con Mắt Thứ Ba là hệ quả tất yếu. Chỉ có điều là không biết lúc nào thôi. Một, hai, ba kiếp; hay cũng có thể là ngàn kiếp sau.

- Tam Tiểu Thư: Ông Tổng Quản ơi, nãy giờ nghe ông nói mà tôi cũng nản quá. Ông ráng xem thử có cách nào không cần Thiền Định cũng mở Nhãn được không? Thiền thì tôi không có thời gian, mà còn nghe ông nói chờ ngàn kiếp sau nữa thì đúng là “trên cả tuyệt vời”. Nhưng ông khoan mừng nghe, trên tuyệt ... vời là tuyệt ... vọng đó ông ơi.
- Ông Tổng Quản: Theo thông tin đại chúng ở trong cuốn Tạp Thư, thì đâu đó trên khắp thế giới, cũng có những người tiên đoán được Quá khứ Vị lai. Đặc điểm nói chung họ đều thực hành Thiền Định ở các Trường Phái khác nhau. Nhưng cũng phải kể đến trường hợp như bà Vanga, Nostra Damus … thì lại không nghe thấy tiểu sử kể về việc tu Thiền Định. Biết đâu họ từng tu Thiền Định ở những kiếp trước nếu chúng ta tin là có Luân Hồi Sanh Tử, có đầu thai, có tái sanh. Tin hay không thì đó là quyền riêng của Tam Tiểu Thư và quý độc giả.
 
Nếu căn cứ vào Vi Diệu Pháp thì chỉ có con đường duy nhất, chỉ có một Kỹ Thuật duy nhất là làm sao tạo được An Chỉ Tâm. Chính ở trong giai đoạn An Chỉ Tâm này thì Đệ Tam Nhãn xuất hiện. Vấn đề này chúng ta sẽ quay lại khi đề cập tới vấn đề Tâm. Vấn đề Luồng Tâm Thức, các loại Tâm Thức, sự xuất hiện của Thần Thông (Đệ Tam Nhãn là một yếu tố của các loại Thần Thông), các loại Định, các loại Cảnh Giới tương ưng … là một vấn đề có lẽ phải gọi là xương sống của đề tài. Nếu hiểu được vấn đề này, thì mọi việc sẽ giải quyết được hết, chẳng có gì là bí mật cả. Cái khó là, các khái niệm, các tư tưởng, hiện tượng … được đề cập trong Vi Diệu Pháp thì lại không thuộc về Cảnh Giới mà con người đang sống. Do đó, cho dù là Khoa học gia uyên bác hoặc các Triết gia sâu sắc với vô vàn khả năng tưởng tượng phong phú, cũng khó có thể hiểu được. Nó là những vấn đề không thuộc về Hệ Quy Chiếu mà con người chúng ta đang hiện hữu. Rất cần phải có một trình độ Thực Chứng về Thiền Định nào đó, thì mới có thể khái niệm được, hình dung được những điều được trình bày trong VDP. Rất có thể vì lý do này mà tài liệu VDP đã tồn tại song song với lịch sử con người qua nhiều thế kỷ, nhưng nó vẫn là kho tàng bị bỏ quên, đang ở trạng thái phân hủy và sẽ biến mất với thời gian vì không ai bảo trì, chăm sóc. Chờ đến lúc được phục chế thì có lẽ đã quá chậm. Thực vậy, tài liệu này cũng chẳng được các nhà Tôn Giáo quan tâm, cũng chẳng được các Khoa Học Gia để ý tới. Nó có vẻ như một Tài liệu Vô tự và không hữu duyên với nhân loại.

- Tam Tiểu Thư: Tôi có nghe tới tài liệu này và cũng có mua vài cuốn, đọc thử chơi. Sau đó do không hiểu nên tôi ráng đọc nhiều ngày, đọc nhiều tháng nhiều năm … Nhưng tôi hỏi Ông Tổng Quản này, thật ra VDP nói cái gì ở trong đó hả ông? Nào là Tâm, nào là Sắc, nào là các Công án của các loại Thiền Định … Những khi dừng chân ở những thành phố lớn, tôi có vào Siêu thị để shopping, tôi có hỏi mấy người bán hàng để mua một số: Tâm, Sắc, Công án … nhưng không đâu bán cả, vậy thì mình làm sao hả ông?
 
- Ông Tổng Quản: Căn cứ vào phần trình bày lúc nãy, chúng ta thử khảo cứu về tiến trình tu Thiền Định của Phật Giáo Nguyên Thủy nhé Tam Tiểu Thư. Rất có thể cô và quý vị độc giả, kể cả những vị đang tu chuyên nghiệp, đều không ngờ rằng, nó có rất nhiều giai đoạn, phân khúc. Những giai đoạn này nó nhiều hơn chúng ta tưởng rất nhiều. Nếu ai đó chịu bỏ công nghiên cứu và thực hành thì chúng ta phải chấp nhận mất một đời người! Chắc quý vị còn nhớ tu sĩ khả kính Thích Minh Châu từng tiết lộ cho biết là Ngài chấp nhận việc biên soạn tài liệu VDP, cố gắng trung thực nhất, chính xác nhất với những tài liệu Nguyên Thủy và để lại cho thế hệ mai sau. Vì bận rộn công việc này, vì sự hy sinh cho thế hệ mai sau để có những tài liệu đáng tin cậy, Ngài đã đành hy sinh công việc Tham Thiền Nhập Định của mình.

- Tam Tiểu Thư: Đúng là một sự hy sinh lớn lao cho Phật Pháp được trường tồn trên thế gian phải không ông Tổng quản. Ông cho tôi hỏi là nếu mình không học VDP thì có thể thực hành Thiền Định và mở được Con Mắt Thứ Ba không ông?
- Ông Tổng Quản: Chúng ta thử nêu ra những bước cơ bản sau đây của tiến trình Thiền Định:

1. Cận Định.
2. Dục Giới Ðịnh.
3. Sắc Giới Ðịnh.
4.
Vô Tưởng Ðịnh.
5. Vô Sắc Ðịnh.
6. Diệt Thọ Tưởng Định.

Ðây chỉ là những giai đoạn cơ bản. Trên thực tế thì những chi tiết nhiều hơn rất nhiều, sự thật không thể kể hết được. Nếu thực hành Thiền Định mà hiểu rõ Vi Diệu Pháp thì đỡ vất vả chông gai và vấn đề sẽ hoàn toàn khác hẳn. Do đó, nếu sợ khó sợ khổ mà lại tu Thiền Định khi không nghiên cứu về Vi Diệu Pháp thì có lẽ tương lai là cả một thách thức!

- Tam Tiểu Thư: À! ra vậy, nhưng mà mình có thầy hướng dẫn tu mà. Lo gì chứ ông Tổng Quản.
- Ông Tổng Quản: Cô chủ nhỏ ơi, nếu nói như Cô thì lúc nào mình cũng lệ thuộc vào ai đó. Trong quá trình tập luyện thì chắc chắn phải phát sinh những thuận lợi cũng như khó khăn mà mình không hiểu tại sao. Lúc đó phải nhờ đến ai đó mà ta gọi là Thầy đó là điều hợp lý. Nhưng Cô cần suy nghĩ thêm điều này: Có khả năng là chính vị Thầy mà chúng ta nhờ cậy, họ cũng chẳng hiểu biết gì hơn chúng ta cả. Họ trả lời một cách tự phát không dựa trên một cơ sở chính quy đáng tin cậy. Đó chỉ là suy luận cá nhân cảm quan của riêng vị Thầy đó. Thế là chúng ta rơi vào một tình huống đầy tính chất mạo hiểm và phiêu lưu hoàn toàn không đáng có!

- Tam Tiểu Thư: Đúng rồi ông ơi, hồi trước tôi cũng có nhiều lần lâm vào tình trạng này đó. Tôi không thỏa mãn với những gì Thầy của tôi dạy tôi nên tôi cứ tiếp tục tìm kiếm đến tận bây giờ đó. Vậy bây giờ phải làm sao hả ông?
- Ông Tổng Quản (mỉm cười nhân hậu): Tam tiểu thư cũng như quý độc giả chắc chắn còn nhớ chuyện này. Lúc Sakya Muni khi sắp bỏ xác ở thế gian, mọi người hỏi rằng sau này ai là Thầy của họ. Sakya Muni đã trả lời rằng: Chánh pháp là Thầy của mọi người”.
 

Nói một cách bình dân, thì người ta có thể hiểu như thế này: Sau khi Phật nhập Niết Bàn, thì sự hiểu biết chân chánh sẽ là Thầy của muôn loài. Tuy nhiên trên thực tế, dường như có một số vị ở trong trường phái của Sakya Muni tự xưng mình là Thầy. Dường như người ta đã quên mất rằng lời nói của Sakya Muni mang nặng tính chất khoa học. Lời nhắn nhủ trên là biểu tượng của sự Minh Triết và phù hợp với tri thức luận lành mạnh của một con người bình thường như bạn và tôi.

Tam Tiểu Thư và Ông Tổng Quản cùng im lặng. Cô đang hồi tưởng về quá khứ. Hình ảnh Cây Bồ Đề hùng vĩ ở Bồ Đề Đạo Tràng bên xứ Ấn Độ xa xôi, nơi mà Sakya Muni đã nhập định 49 ngày hiện về. Dường như lời dạy của Ngài: Chánh Pháp là Thầy của mọi người đang vang vọng lại trong khu rừng nhiều gió ...

(còn tiếp) ...

Tác giả: CTR


Ghi Chú:
Những bài viết của nhóm CTR, chỉ là sản phẩm của giả tưởng. Tuyệt đối không có bất cứ một giá trị nào, ở bất cứ lãnh vực nào. Mong quý độc giả lưu tâm!



0 comments:

Đăng nhận xét