Có một không hai - có hai chết liền ...
Tập 7: Con mắt thứ ba và Vũ trụ toàn ảnh
To see a World in a
Grain of Sand,
And a Heaven in a
Wild Flower,
Hold Infinity in
the palm of your hand,
And Eternity in an
hour.
Để thấy Vũ trụ
trong Hạt cát,
Và Bầu trời trong
cánh hoa dại,
Hãy nắm bắt Vô cùng
trong bàn tay,
Và Thiên thu trong
khoảnh khắc.
(William Blake 1757-1827)
Trời
còn rất sớm, những
giọt sương còn đọng
lại lấp lánh trên lá, ríu
rít tiếng chim rời tổ
đi kiếm ăn, mây trắng vắt ngang triền
núi, những tia nắng đầu
tiên xuyên qua cành lá. Ðoàn bảo tiêu vui vẻ
tiến bước …
- Ông Tổng Quản (trầm ngâm): Tam Tiểu
Thư à, tôi rất hiểu
tâm trạng của cô cũng như quí độc
giả. Lý thuyết dài dòng nghe
chán nản quá không thực
tế. Dường như
mọi người đều
nghĩ rằng,
học về Thiền Định thì nhiều lắm
là mất một vài buổi.
Chỉ cần ông thầy
nói sơ qua cách ngồi Thiền
là xong. Có gì đâu mà phải học nhiều.
- Tam Tiểu
Thư: Tôi cũng nghĩ vậy
mà. Ông không biết thôi, chứ chính tôi cũng đi “tầm sư
học đạo” nhiều
lần rồi đó ông. Có ông thầy
thì chỉ tôi phương pháp ngồi Thiền, có thầy
thì nói thời
buổi mạt pháp này nên chỉ
có phương pháp Niệm Phật
là thù thắng nhất; có thầy
thì nói
phải có điểm đạo
mới mong giải thoát được.
Tôi nói thật với ông tổng
quản, là chuyện này làm tôi rối
tinh rối mù một thời
gian lâu lắm. Bây giờ tôi nói ông nghe,
tôi chỉ muốn ông coi trong Tạp Thư, rồi chỉ
tôi kỹ thuật mở
nhãn thôi. Phương pháp tu thì tôi nghe nhiều
rồi ông ơi.
- Tổng Quản: Cô chủ nhỏ
ơi, cô cần biết
rằng, thiền định
là công cụ, là cửa ngõ tất
yếu mà người ta phải
đi qua nếu muốn mở
được Đệ Tam Nhãn. Suy nghĩ này của đại
đa số người ta thực
sự là chính xác. Nhưng
khi đề cập về Thiền Định, thì không riêng
gì Việt Nam, mà hầu hết
các nước trên thế giới,
cũng chẳng
thấy một giáo trình, một
lý thuyết, một chủ
thuyết, một kỹ
thuật có trình tự lớp
lang dạy tu Thiền Định.
Người thầy muốn
truyền lại học
trò của mình, thì dường như
cũng chẳng
có giáo trình nào cả, các chỉ dẫn
mang nặng tính chất tự
phát, không có một hệ thống
khoa học nào cả. Theo cuốn
Tạp Thư, ở
Việt Nam, có quá nhiều
trường phái. Cũng có trường phái in một hai trang giấy,
chỉ dẫn về
cách thực hành và cũng chỉ có thế mà thôi.
- Tam tiểu
Thư: Ông nói đúng rồi,
nhưng tôi nghĩ thế này nhe ông: Người
ta nói với tôi là muốn tu Thiền
thành công, là phải có ông thầy trực
tiếp dạy. Ông thầy
này nắm giữ “bí kíp thiền
định chân kinh”, nên rất
có thể có giáo trình mà Cuốn Tạp Thư của
ông chưa biết đó. Tôi thì thuộc
loại người “phước
mỏng nghiệp dày”, nên có lần
hỏi thầy: “Tôi muốn
tu Thiền Định thì phải
làm sao?”. Thầy trả lời:
“Về tịnh đi, về
tịnh đi …”. Thiền có ba cấp: Sơ thiền, Trung thiền, Đại định. Có lần
khác, khi tôi tu hoài mà không tiến bộ
nên không thích tu nữa, nên mới hỏi
thầy: “Con tu lúc này sao làm biếng
quá”. Thầy trả lời:
“trước làm biếng thì nay làm siêng”.
- Tổng Quản: Chắc chẳng
phải một mình Tam tiểu
Thư gặp phải
tình huống này. Có lẽ cũng có những quí độc
giả được nghe những
câu trả lời tương
tự. Như quí vị
đã biết, thực sự Thiền Định ngày hôm nay cũng chẳng có một
chủ thuyết chính quy nào cả.
Chỉ cần ra một
tiệm sách bất kỳ
ở một thành phố
nào đó, chúng ta bắt gặp trên kệ
sách tôn giáo có nhiều trường phái thiền định.
Rõ ràng là một Mê Thất không có lối
thoát. Rất có thể vì lý do này, mà một
người muốn học
tu Thiền Định, cũng chẳng biết
làm thế nào phân biệt để
quyết định mình nên tu theo
trường phái nào; nếu
muốn tìm hiểu sâu hơn,
cặn kẽ hơn,
thì cũng không biết
tìm những tài liệu này ở
đâu.
Về
vấn đề thời
gian học tập thì Tam Tiểu
Thư cũng biết rồi đó. Ngay trong cuộc
sống thế gian bình thường,
một người học
cho đến cao học, tiến
sĩ, cũng mất mười
mấy đến hai chục
năm, với
điều kiện là không thi rớt.
Do vậy, ai cũng biết Thiền Định
là cơ sở, là nền
móng để mở Đệ Tam Nhãn mà chỉ học có vài ngày, vài
tuần … thì sợ khó có thể
thực hiện được.
Bản thân Sakya Muni cũng phải học
mất nhiều tháng, nhiều
năm. Có một
số người cho là họ
có thể thành công và đạt
được những kết
quả Thiền Định
chỉ trong vòng vài tháng, thì quả
thật là một thành tích hy hữu.
Giảng sư Lê Tôn Nghiêm từng
nói: “Thiên tài là đổ mồ hôi, thiên tài là
trò chơi của sự
kiên nhẫn”!
Tam Tiểu
Thư, cũng như quí độc giả,
nếu quí vị muốn
đi xa trên con đường tiến hóa, thì việc
trang bị các kiến thức
tối thiểu về Thiền Định là cần
thiết, như thế mình mới
có thể tự tin để
hướng về mục
tiêu là mở được Đệ Tam Nhãn.
- Tam Tiểu
Thư: Cách nói của ông thì nghe rất
hợp lý; nhưng Tổng
quản cũng biết là khi mình tu Thiền,
thì ai cũng có một
vị thầy riêng của
pháp môn mình đang theo đuổi, và người
thầy này sẽ chỉ
đường cho mình đi. Có điều
là riêng cá nhân tôi, đôi khi tôi đang tu nửa chừng,
bỗng phát hiện ra cái pháp môn
mình đang theo đuổi nó có gì đó không ổn.
Cái này mới thật là rối
ren vì chẳng biết phải
làm sao.
- Tổng Quản: Té ra là cô cũng có khá nhiều kinh nghiệm
trong việc tầm sư
học đạo nhỉ.
Quá trình thực hành Thiền Định,
cũng tương
tự như thực
hành bất cứ bộ
môn nào khác, chắc chắn sẽ
phát sinh những thuận lợi
và những trở ngại.
Lúc đó chúng ta mới thấy lý thuyết
là cần thiết. Vì thiếu
kiến thức sẽ
làm cho chúng ta mất phương hướng,
lạc lõng không biết
đi về đâu. Không loại
trừ là chúng ta sẽ
rơi vào những tình huống
xấu nhất như
bị ma nhập, thác loạn
tâm lý … thậm chí là điên.
- Tam Tiểu
Thư: Tôi nghe ông giải
thích, cũng hiểu
được phần nào rồi!
Cổ nhân thường nói “Dục
tốc bất đạt”,
có lẽ không phải là sai! Dù muốn
hay không, tôi cũng đành phải
ngoan ngoãn, bấm bụng nghe theo lời
của ông, vì chẳng còn biết
làm cách nào hơn được nữa!
Cuốn Tạp Thư
của ông tuy “tạp nhạp”
nhưng cũng hơi bị trí tuệ
đó! Tôi thấy kể cả
những lý thuyết vật
lý hiện đại cũng có trong đó nữa! À, có chuyện
này quan trọng mà tôi quên. Nhân tiện,
ông xem giùm trong cuốn Tạp Thư,
khi nào thì Tam Tiểu Thư lấy
chồng? và hôn phu của
tôi có vừa đẹp trai, vừa
học giỏi, vừa
giàu có như tôi từng mơ
ước không ông?
- Ông Tổng Quản: Được rồi,
để tôi tìm cho cô! Mà Tam Tiểu
Thư này, hay là cô tự
tập để mở
được Đệ Tam Nhãn đi, vậy
có phải tiện hơn
không? Khi có Đệ Tam Nhãn, mình biết
cả quá khứ vị
lai, Tam Tiểu Thư ạ!
Tất nhiên là biết cả
việc bao giờ mình lấy
chồng.
- Tam Tiểu
Thư (cười lớn): Bố già Tổng quản
ơi, nhìn bên ngoài thấy
ông chẳng có gì là thông minh cả,
nhưng việc ông bày cho tôi
cái cách làm sao biết trước mọi
việc; nhất là việc
chừng nào lấy chồng,
thì xem ra ông cũng hơi
bị thông minh đấy!
- Ông Tổng Quản: Không dám đâu, thông minh thì tôi không
dám nhận đâu, nhưng nhờ
tôi có Cuốn Tạp Thư,
nên các kiến thức tạp
nhạp thì bao la!
- Tam Tiểu
Thư: À khoan đã, tôi cũng nhẹ dạ
lắm, hay cả tin người
khác, nên hay bị người ta lừa!
Tôi hỏi ông này, làm sao mà con mắt
thứ ba lại biết
quá khứ, vị lai được?
Ông có bằng chứng gì về
vấn đề này không vậy?
Tôi nghĩ việc
này khó tin quá! Ông nhìn Tam Tiểu Thư
của ông đi, tôi là dân model của
thời @ chứ không phải
dân cù lần đâu nhé!
- Ông Tổng Quản: Đây đây, Cuốn
Tạp Thư biết
trước cô sẽ đặt
ra vấn đề này, nên đã có sẵn
câu trả lời như
sau: Truyền thống Phật Pháp định nghĩa thần thông, hay nói đúng hơn
là con mắt thứ ba là gì? Câu trả
lời là “Thông suốt
người và ta, trong ngoài”. Nói một
cách khác, với con mắt thứ
ba thì không gian và thời gian chỉ là một,
chết và sống là như
nhau ... Nói nôm na, nó có khả năng biết quá khứ,
hiện tại, vị
lai … Ðây chính là nội hàm và ngoại diện
của con mắt thứ
ba.
- Tam Tiểu
Thư (ngạc nhiên): Ông nói
sao? Không gian và thời gian sao là một
được? Chết và sống
sao lại là như nhau? Ông có lẫn
lộn gì không?
- Tổng Quản: Để từ
từ tôi giải thích cô nghe
chút ít về lãnh vực vật
lý nhé? Vật lý hiện đại
rất quan tâm tới lý thuyết
Hologram, nó còn gọi là vũ trụ toàn ảnh hay thông tin
toàn bộ. Nhiều khoa học
gia đã gọi lý thuyết Hologram là biên
giới tận cùng của
kiến thức (Latest frontier
of knowledge). Lý thuyết này có thể mở
ra một kỷ nguyên khoa học
mới, thống nhất
nhiều hiện tượng.
Người ta cho rằng vũ trụ thông tin toàn bộ;
giữa những thực
thể trong không gian và thời
gian có sự kết nối
nội tại với
nhau (Interconnectedness).
-
Tam Tiểu Thư: Vũ trụ
toàn ảnh (hologram) là gì ông?
- Tổng Quản: Nhà vật lý David
Bohm đưa ra một ví dụ sau: Hãy lấy một con cá vàng đang
bơi trong bể cá cảnh,
và tưởng tượng rằng
bạn chưa bao giờ
thấy một cảnh
tượng như vậy,
mọi nhận thức
của bạn chỉ
có được nhờ hai camera tivi A
& B quét từ hai góc khác nhau. Khi nhìn vào hai màn
hình tivi, bạn lầm tưởng
đang quan sát hai con cá vàng. Song theo dõi một lúc bạn
thấy rằng có mối
liên hệ đồng bộ
giữa hai con cá này. Như
vậy hai ảnh trên hai màn
hình chỉ là hai biểu hiện
của một thực
thể ở mức
sâu hơn, trong trường hợp
này thực thể đó là bể
cá cảnh với cá vàng bên
trong.
Nguyên lý toàn ảnh
có thể dẫn đến
một triết học
sâu sắc. David Bohm quan niệm
rằng thực tại
mà chúng ta quan sát được hằng ngày chỉ
là một phần của
một thông tin toàn bộ
(hologram).
Dường
như thực tại
có hai mức: Một mức
ở sâu hơn gọi
là mức tiềm ẩn
(cuộn lại) / implicate
(enfolded) và một mức gọi
là mức tường minh (mở
ra) / explicate (unfolded).
Một
film toàn ảnh (hologram) và hình ảnh
nó tạo ra là ví dụ của
hai mức tiềm ẩn
và tường minh. Cuộn film thuộc
mức tiềm ẩn
vì hình ảnh được mã hóa trong các
dạng giao thoa chứa
trong film còn hình ảnh chiếu ra thuộc
mức tường minh vì các giao
thoa mã hóa được mở ra (unfolded).
David Bohm cho rằng
mọi vật trên vũ trụ đều
là những phần tử
của một Continium (tính
chất liên tục). Do đó, sống
và không sống (living, non living) là vô nghĩa. Vì mỗi phần
của một bức
toàn ảnh (hologram) đều
chứa thông tin của toàn ảnh
cho nên mỗi bộ phận
của vũ trụ đều chứa
thông tin của toàn vũ trụ.
- Tam Tiểu
Thư: À! Ông Tổng Quản
ơi, tôi có nghe đâu đó nói rằng
hình như bộ não chúng ta cũng là một toàn ảnh
thì phải đó ông.
- Tổng Quản: Đúng đó cô chủ
ơi. Trong những năm 1940 người ta tin rằng
trí nhớ nằm trong não bộ.
Mỗi dấu vết
trí nhớ gọi là một
engram, tuy chẳng ai biết engram được
cấu tạo bằng
gì. Vào giữa
năm 1960 khi
Pribram đọc một bài báo trên
Scientific American về cấu tạo
của một Hologram thì ông
hiểu rằng: Não bộ chính là một toàn ảnh (hologram).
Trí nhớ
được xem như là những
xung lượng thần kinh đan chéo chằng
chịt trong não bộ tương
tự như những
hình ảnh giao thoa tia Laser trên một
diện tích của hologram. Không riêng gì đối
với trí nhớ mà đối
với các khả năng khác của con người
như thị giác và thính giác
người ta cũng quan sát được các tính chất toàn ảnh
(nhà nghiên cứu Hugo Zucarelli phát triển
kỹ thuật gọi
là âm học toàn ảnh - holophonic
sound, sử dụng tính toàn ảnh
của thính giác).
Nếu
như một phần
của hologram có khả
năng tái tạo
toàn ảnh của một
vật thì mỗi phần
của não bộ cũng chứa tất
cả thông tin để phục
hồi toàn bộ trí nhớ.
Các lý thuyết
của Bohm và Pribram đã tạo
nên một quan điểm sâu sắc
về nhận thức
luận đối với
thế giới khách quan: Toàn
bộ vũ trụ là một toàn ảnh
(the entire universe is a hologram), bộ não là một
hologram cuộn vào trong vũ trụ toàn ảnh (the brain is a
hologram enfolded in a holographic universe).
Năm 1982 Alain Aspect (Đại
học Paris) đã thực
hiện một thí nghiệm
có thể nói là quan trọng
nhất trong thế kỷ
20, chứng minh rằng
trong những điều kiện
nhất định, các hạt
như Electron có thể
tức thời liên lạc
với nhau bất kể
khoảng cách giữa chúng là bao
nhiêu và về vận tốc,
thì các tài liệu cho các thông tin khác nhau khi so sánh với vận tốc ánh sáng. Và không phải
các Electron đã truyền thông tin cho nhau theo một
cách bí ẩn nào đó, mà là sự
phân cách giữa chúng chỉ là một
ảo tưởng. Tại
một mức sâu các hạt
đó không là những thực thể
riêng lẻ mà chỉ là những
biểu hiện của
một thực thể
cơ bản.
Rộng
hơn, mọi thành phần
của vũ trụ ở một
mức sâu đều liên thông với
nhau (interconnectedness) và ngược lại
vũ trụ
hiện hữu trong mỗi
bộ phận (“whole in every
part”). Một ví dụ của
mức sâu đó của thực
tại, chính là cái bể
cá cảnh cùng con cá vàng trong ví dụ
nói ở trên đây. Theo Bohm, ta thấy
được những thực
thể riêng biệt chỉ
vì ta chỉ nhìn được một
khía cạnh của thực
tại.
Các Electron của nguyên tử Carbon trong não bộ
con người liên thông với
các nguyên tử của mỗi
đám mây lơ lửng trên nền
trời, của con Bướm
đang vỗ cánh trong cánh rừng
xa xôi, của đóa hoa Hướng Dương
rung rinh trong gió và của những tinh tú lấp
lánh trong trời đêm. Vì sự liên thông phổ
quát này mà trong vũ trụ
toàn ảnh, thậm chí không gian và
thời gian không còn là cơ
bản nữa! Những
khái niệm như tọa
độ và thời điểm
sẽ không còn ý nghĩa trong một vũ trụ mà không vật
gì được tách rời với
vật khác trong không gian và thời
gian.
Tư
tưởng trên dường như
trùng hợp với công thức, Vô thường, Vô ngã của truyền
thống Phật Giáo.
Tại
mức sâu hơn này, thực
tại là một siêu Hologram
trong đó Quá khứ, Hiện tại
và Tương lai quyện vào nhau và tồn
tại đồng thời.
Tại mức sâu siêu Hologram, nếu có kỹ thuật,
phương pháp phù hợp, thì ta có thể
làm xuất hiện những
gì ta muốn; chẳng hạn
như chúng ta có thể
làm tái hiện được những
cảnh tượng từ
quá khứ xa xôi.
Người
ta thống nhất tư
tưởng của các nhà phát minh
thành một hệ mẫu
toàn ảnh (Holographic Paradigm). Căn cứ vào hệ
mẫu này, người ta có thể
hiểu được các vấn
đề: Tiên tri, Thần
giao cách cảm …
Với
lý thuyết vũ trụ song song, người
ta tin là có một cái tôi Alter Ego, một
bản sao của cái tôi, sống
ở một thiên hà cách xa
ta khoảng ~ 1028 m. Tuy có vẻ
là xa, nhưng bản sao này là hiện
thực.
Ngày hôm nay, dường
như khoa học Phật Giáo và khoa học hiện đại,
tự tiến gần
tới nhau xóa mờ ít nhiều
biên giới. Ai có thể đoán trước
rằng hai bộ
môn này trong tương lai lại có tiếng nói chung. Thật
vậy, Thiền Định
của Phật Giáo nhằm
đạt được một
trong những mục đích quan trọng
là sự Minh Triết. Khoa học
hiện đại, cũng là tinh hoa, đỉnh cao của
trí tuệ con người luôn tìm cách cải
tiến. Tuy nhiên, xét về
mặt phương tiện
thì công cụ của hai bộ
môn nói trên là hoàn toàn khác biệt.
Do đó, Tam Tiểu
Thư, muốn mở Đệ Tam Nhãn thì cô phải
tu Thiền Định thôi. Ðợi
đến khi nào khoa học
phát minh ra một loại tân dược,
chỉ có uống một
liều duy nhất, như
kiểu thuốc trị giun sán, mà mở
được con mắt thứ
ba thì lúc đó tính sau. Chỉ e rằng,
nếu thuốc này mà có mặt
trên thị trường, thì sẽ
mắc tiền lắm,
nên tôi và cô mua không nổi đâu.
- Tam Tiểu
Thư: Ôi! chỉ còn biết
nghe theo lời ông thôi, chứ
biết làm sao nữa bây giờ.
Tôi bắt đầu chán cuốn
Tạp Thư của
ông rồi. Nếu
ông xem được chừng nào
tôi lấy chồng, nhớ báo tôi biết nghe ông …
(còn tiếp) ...
Tác giả: CTR
Ghi Chú:
Những bài viết của nhóm CTR, chỉ là sản phẩm của giả tưởng. Tuyệt đối
không có bất cứ một giá trị nào, ở bất cứ lãnh vực nào. Mong quý độc giả lưu tâm!
1 comments:
Cảm ơn CTR rất nhiều.
Trước kia tôi lần mò tập thiền, sau tôi tìm ra cách cho cá nhân mình là làm tan mình vào không gian. Giống như đặt mình vào tâm vòng sóng nước sau đó cứ lan toả dần tới khi thành mặt nước tĩnh lặng. Tôi thấy cái ý mà CTR nêu ra “Thông suốt người và ta, trong ngoài” đúng với cảm nhận của mình. Khi mình đã hoà tan vào đại vũ trụ thì rung động của vũ trụ cũng là của chính mình. Rung động trước kia của vũ trụ hay bây giờ cũng thế và theo lý thì đương nhiên một việc sẽ xảy ra hay đã xảy ra sẽ có những rung động khởi đầu hay rung động sau đó, từ đó nó sẽ cho ta hình ảnh chỉnh thể của sự việc, tạm gọi là "hội ý" giống như ta viết chữ mất nét nhưng khi ta đã quá thành thạoh chữ nghĩa, chữ nghĩa là một phần của ta thì ta vẫn đọc trọn vẹn được.
Nhưng vì chưa tạo được cách tập ổn định nên việc đạt được trạng thái này lúc được lúc không. Xin CTR chỉ dẫn thêm:
- Tập theo cách của cá nhân tôi thì khi mình tan vào không gian trong veo, bao la thì chỉ thoáng qua thời gian ngắn là không định được tâm, cho đến lúc giật mình tỉnh ra, tồi lại tiếp.
- Tập theo cách của CTR tôi chọn quán hình vị phật thì cũng hiện tượng gần tương tự như trước mặt một khoảng vực sâu thẳm trong đen, hơi hẫng như rơi xuống vực thời gian nhận biết không dài rồi cũng hôn trầm.
- Có khi vừa tập đã thấy ngay một khoảng vực sâu thẳm trong đen, hơi hẫng như rơi xuống vực thời gian nhận biết không dài rồi cũng hôn trầm.
Nhất là khi người mệt yếu thì càng nhanh bị mất kiểm soát.
Xin được chỉ giáo thêm cách khắc phục, nếu vào trường hợp trong khoảng không gian trong veo đó còn làm chủ được thì nên làm gì tiếp, làm cách nào để kéo dài được thời gian này?
Xin cảm ơn.
Đăng nhận xét